John Tran ''Sự khoan dung là món quà lớn nhất của tâm hồn; nó đòi hỏi nỗi lực của bộ não cũng nhiều như khi bạn phải giữ thăng bằng khi đi xe đạp''. - Hellen Keller

Những bài thơ tiểu học mà bạn nên một lần đọc lại

Đăng 7 năm trước

Những bài thơ tiểu học thường gợi lại những kỉ niệm xa xăm thuở bé thơ. Ngày đó chúng ta không có những toan tính, bon chen như khi đã lớn khôn. Đọc lại những bài thơ thuở nào, ta bỗng phải suy ngẫm thật nhiều.

Ngưỡng cửa ( Vũ Quần Phương )

 NGƯỠNG CỬA         

 
Nơi này ai cũng quen 
Ngay từ thời tấm bé 
Khi tay bà, tay mẹ 
Còn dắt vòng đi men 

Nơi bố mẹ ngày đêm 
Lúc nào qua cũng vội 
Nơi bạn bè chạy tới 
Thường lúc nào cũng vui


Nơi này đã đưa tôi
Buổi đầu tiên đến lớp 
Nay con đường xa tắp 
Vẫn đang chờ tôi đi

(Vũ Quần Phương)

Nói với em ( Vũ Quần Phương )

NÓI VỚI EM

Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió,

Sẽ được nghe nhiều tiếng chim hay,

Tiếng lích rích chim sâu trong lá,

Chim chìa vôi vừa hót vừa bay.


Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện,

Sẽ được nhìn thấy các bà tiên,

Thấy chú bé đi hài bảy dặm,

Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.


Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,

Đã nuôi em khôn lớn từng ngày,

Tay bồng bế sớm khuya vất vả,

Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.

(Vũ Quần Phương)

Trăng ơi từ đâu đến? ( Trần Đăng Khoa )

TRĂNG ƠI... TỪ ĐÂU ĐẾN?

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ cánh đồng xa

Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà.

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay biển xanh diệu kì

Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi.

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ một sàn chơi

Trăng bay như quả bóng

Bạn nào đá lên trời.

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ lời mẹ ru

Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ!

 

Trăng ơi... từ đâu đến ?

Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân.

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi, có nơi nào

Sáng hơn đất nước em...

(Trần Đăng Khoa)

Nàng tiên ốc (Phan Thị Thanh Nhàn)

NÀNG TIÊN ỐC

Xưa có bà già nghèo,
Chuyên mò cua bắt ốc.
Một hôm bà bắt được,
Một con ốc xinh xinh.
Vỏ nó biêng biếc xanh,
Không giống như ốc khác.
Bà thương không muốn bán,
Bèn thả vào trong chum.
Rồi bà lại đi làm,
Đến khi về thấy lạ.
Sân nhà sao sạch quá,
Đàn lợn đã được ăn.
Cơm nước nấu tinh tươm,
Vườn rau tươi sạch cỏ.
Bà già thất chuyện lạ,
Bèn có ý rình xem.
Thì thấy một nàng tiên,
Bước ra từ chum nước.
Bà già liền bí mật,
Đập vỡ vỏ ốc xanh.
Rồi ôm lấy nàng tiên,
Không cho chui vào nữa.
Hai mẹ con từ đó,
Rất là yêu thương nhau.

 (Phan Thị Thanh Nhàn)

 

Gió từ tay mẹ

Gió từ tay mẹ

Ru bé ngủ say

Thay cho gió trời

Giữa trưa oi ả

Ai dậy sớm ( Võ Quảng)

AI DẬY SỚM

Ai dậy sớm 

Bước ra vườn

Hoa ngát hương 

Đang chờ đón! 


Ai dậy sớm 

Đi ra đồng 

Cả vừng đông 

Đang chờ đón! 


Ai dậy sớm 

Chạy lên đồi 

Cả đất trời 

Đang chờ đón!

( Võ Quảng)

Gọi bạn ( Định Hải)

GỌI BẠN
Xa xưa tự thuở nào 
Trong rừng xanh sâu thẳm 
Đôi bạn sống bên nhau 
Bê vàng và dê trắng 
Một năm trời hạn hán 
Suối cạn, cỏ héo khô 
Lấy gì nuôi đôi bạn 
Chờ mưa đến bao giờ 
Bê vàng đi tìm cỏ 
Lang thang quên đường về 
Dê trắng thương bạn quá ! 
Chạy khắp nẻo tìm Bê 
Đến bây giờ Dê Trắng 
Vẫn gọi hoài : "Bê...Bê!!" 
(Định Hải)

Ngày hôm qua đâu rồi ( Bế Kiến Quốc)

NGÀY HÔM QUA ĐÂU RỒI

Emcầm tờ lịch cũ
Ngày hôm qua đâu rồi
Ra ngoài sân hỏi bố
Xoa đầu em bố cười
Ngày hôm qua ở lại
Trong hạt lúa mẹ trồng
Cánh đồng chờ gặt hái
Chín vàng màu ước mong
Ngày hôm qua ở lại
Trên cành hoa trong vườn
Nụ hồng lớn thêm mãi
Đợi đến ngày tỏa hương
Ngày hôm qua ở lại
Trong vở hồng của con
Con học hành chăm chỉ
Là ngày qua vẫn còn

(Bế Kiến Quốc)


Cô giáo lớp em ( Nguyễn Xuân Sanh)

CÔ GIÁO LỚP EM
Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời: Chào cô ạ!
Cô mỉm cười thật tươi.
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãi
Những điểm mười cô cho.

Nguyễn Xuân Sanh

Quà của bố

QUÀ CỦA BỐ
(Bài thơ do cháu Hoàng Khê, con trai y sĩ Hoàng Văn Đông gửi tặng bố)
Bố em là bộ đội
Ở tận vùng đảo xa
Chưa lần nào về phép
Mà luôn luôn có quà.
Bố gửi nghìn cái nhớ
Gửi cả nghìn cái thương
Bố gửi nghìn lời chúc
Gửi cả nghìn cái hôn?
Bố cho nhiều quà thế
Vì biết em rất ngoan
Vì em luôn giúp bố
Tay súng luôn vững vàng?

Trăng của mọi người

TRĂNG CỦA MỌI NGƯỜI
Mẹ bảo trăng như lưỡi liềm
Ông rằng: Trăng tựa con thuyền cong mui
Bố nhìn: Như hạt cau phơi
Cháu cười: Quả chín vàng tươi ngoài vườn
(Lê Hồng Thiện)

Trăng sáng sân nhà em

TRĂNG SÁNG SÂN NHÀ EM
Sân nhà em sáng quá
Nhờ ánh trăng sáng ngời
Trăng tròn như cái đĩa
Lơ lửng mà không rơi
Những đêm nào trăng khuyết
Trông giống con thuyền trôi
Em di trăng theo buớc
Như muốn cùng đi chơi ....

Đàn gà mới nở ( Phạm Hổ)

Đàn gà mới nở
Lông vàng mát dịu
Mắt đen sáng ngời
Ôi chú gà ơi !
Ta yêu chú lắm!
Mẹ dang đôi cánh
Con biến vào trong
Mẹ ngẩng đầu trông
Bọn diều bọn quạ
Bây giờ thong thả
Mẹ đi đằng đầu
Đàn con bé xíu
Líu ríu chạy sau
Con mẹ đẹp sao
Những hòn tơ nhỏ
Chạy như lăn tròn
Trên sân , trên cỏ
Vườn trưa gió mát
Bướm bay dập dờn
Quanh đôi chân mẹ
Một rừng chân con
(Phạm Hổ)

Nam Phong - Ohay.tv

Chủ đề chính: #Những_bài_thơ_tiểu_học

Bình luận về bài viết này
3 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn