tt.thuylinh

12 bí mật của cuộc sống đang bị quên lãng

Đăng 6 năm trước

Lời nguyền rủa lớn nhất và tình trạng khó xử của con người hiện đại là sự quên lãng. Giống như một căn bệnh khó chữa, sự quên lãng đã tràn ngập khắp nhân loại và hiện vẫn đang tiếp diễn. Cá nhân, tập thể, lịch sử, văn hoá,… chúng ta đang quên đi rất nhiều điều quan trọng trong cuộc sống này.

Chúng ta không chỉ quên đi quá khứ của mình, mà còn là chỗ đứng của chúng ta trong hiện tại và trách nhiệm của chúng ta đối với tương lai. Ở cấp độ cá nhân, trạng thái ý thức dựa trên bản ngã của chúng ta là một yếu tố khiến cho chúng ta ở trạng thái quên lãng này. Trên mức độ một tập thể, sự quên lãng này tồn tại và được duy trì bằng các phương tiện xã hội và văn hoá - chủ yếu là nhờ vào sự hiện thực của chủ nghĩa tiêu thụ vô thức, lối sống không chính xác và lối tư duy vật chất.

Tuy nhiên, tất cả chúng ta đều có cơ hội để nhớ và kết nối lại với chính mình và vũ trụ. Sức mạnh của sự ghi nhớ là trung tâm của con đường tâm linh để tự khám phá và thực hiện.

Chúng ta không chỉ quên đi quá khứ của mình, mà còn là chỗ đứng của chúng ta trong hiện tại và trách nhiệm của chúng ta đối với tương lai

Dưới đây là danh sách những gì mà chúng ta đã quên, hoặc quan trọng hơn, một danh sách những điều cần nhớ

1. Chúng ta quên vị trí của chúng ta trong thế giới tự nhiên 

Trong hai trăm năm gần đây, chúng ta đã tách mình khỏi thiên nhiên. Chúng ta đã khai thác, tàn phá, tiêu thụ và cố gắng kiểm soát thiên nhiên để xoa dịu sự tham lam của chúng ta. Chúng ta đã cố gắng cách xa mình ra khỏi vòng tròn tự nhiên của cuộc sống. Chúng ta quên mất cách lắng nghe và hiểu những nhịp điệu tự nhiên và chu kỳ của trái đất - những dấu hiệu và ngôn ngữ của nó. Chúng ta đã quên đi theo con đường của thiên nhiên và sống trong sự cân bằng với nó.

Chúng ta đã quên đi theo con đường của thiên nhiên và sống trong sự cân bằng với nó

2. Chúng ta quên mối liên hệ với cuộc sống và vũ trụ 

Bằng cách tách mình khỏi thiên nhiên, chúng ta đã quên rằng chúng ta có liên kết sâu xa với nó và các chu kỳ của vũ trụ. Một số bộ lạc ở “vùng ngoại ô của nền văn minh”, và những người vẫn theo đuổi những truyền thống của tổ tiên, đã giữ mối liên hệ này với một sự tôn trọng và tôn kính. 

3. Chúng ta quên đi trí tuệ cổ xưa của chúng ta 

Chúng ta quên sự khôn ngoan của tổ tiên chúng ta. Trong việc tìm kiếm tri thức khoa học thông qua việc hợp lý hóa tâm trí của chúng ta, chúng ta đã quên sự khôn ngoan thông qua việc mở lòng. Chúng ta quên mất những câu chuyện cổ xưa và sự khôn ngoan dân gian đã được truyền lại từ những người tiên kiến và những người khôn ngoan của thời cổ đại sống trong sự hòa hợp với vũ trụ.

Chúng ta quên rằng chúng ta đang liên kết sâu sắc với các chu kỳ của vũ trụ

4. Chúng ta quên đi định hướng những ước mơ của chúng ta 

Bằng cách khuấy động con người từ bên trong của chúng ta,chúng ta đã quên giấc mơ của cuộc sống. Quan trọng hơn, chúng ta quên mất làm thế nào để thức giấc trong giấc mơ đó và nhìn thấy bản chất thật của chúng ta là những người đồng sáng tạo ra cuộc sống - như những người mơ mộng. Chúng ta quên rằng chúng ta có sức mạnh để dệt nên những giấc mơ và sử dụng sức mạnh của chúng ta để định hướng những ước mơ đó thành hiện thực.

5. Chúng ta quên mục đích của chúng ta

Với quá nhiều những yêu cầu và sự phân tâm trong thực tế cuộc sống hiện đại này, chúng ta quên mất những gì chúng ta cần làm. Chúng ta quên mục đích của chúng ta. Chúng ta mất đi tầm nhìn về tính xác thực của chúng ta, đó là tia sáng bên trong hướng chúng ta về hạnh phúc và sự tự do ý chí của chúng ta. 

6. Chúng ta quên rằng mọi thứ đều là tình yêu 

Đây có lẽ là điều màu nhiệm sâu xa nhất mà chỉ có một số người nhìn thấy và hiểu nó như một sự thật toàn diện. Tuy nhiên, sự thật đó lại ẩn dấuở đâu đó sâu bên trong chúng ta. Chúng ta biết nó ở một thời điểm nào đó, nhưng đã mất sự liên kết với nó. Chúng ta quên rằng mọi thứ đều là năng lượng và ý thức, tình yêu đó là nền tảng cơ bản của sự tồn tại của chúng ta. 

Chúngta quên rằng tình yêu là nền tảng cơ bản của sự tồn tại 

7. Chúng ta quên cách để tha thứ 

Theo nghĩa sâu thẳm nhất, sự tha thứ là hành động nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta là một với tất cả mọi người và mọi thứ, và không có nạn nhân hoặc thủ phạm. Nó chỉ là tất cả chúng ta cùng nhau di chuyển trong một mạng mạng lưới mà chúng ta gọi là cuộc sống.

8. Chúng ta quên đi sự tự do của chính chúng ta 

Hãy nhắc nhở bản thân mình điều này mỗi ngày: Bạn sinh ra là để được tự do. Chúng ta được sinh ra và lớn lên trong một “thực tại”, nơi tự do chỉ là một khái niệm. Chúng ta đang bị ràng buộc bởi những cái xiềng của sự sợ hãi, những quan niệm sai lầm, những ý thức hệ sai lạc, những lời khen ngợi và những khoản “tiền chuộc” được quy định để bảo vệ lợi ích của một số ít. Hãy sống tự do mà không phải sợ hãi hay cảm thấy tội lỗi.

Bạn sinh ra là để được tự do

9. Chúng ta quên mất sức mạnh thực sự của chúng ta 

Sống trong sợ hãi đã làm cho chúng ta quên đi sự mạnh mẽ của chúng ta. Chúng ta quên mất sức mạnh to lớn của ý chí và ý định thay đổi thực tại của chúng ta. Nếu quên mất đi điều này, chúng ta chỉ dang sống như những người mộng du.

Chúngta quên khám phá ra những điều kỳ diệu của cuộc sống

10. Chúng ta quên bài học từ lịch sử 

Nếu có điều gì đó mà lịch sử đã dạy chúng ta, thì đó chính là việc chúng ta đang nhanh chóng quên đi những bài học của mình như thế nào. Thời gian qua đi và chúng ta tiếp tục lặp đi lặp lại những sai lầm tương tự, bị mắc kẹt trong cùng một mô hình tham lam và tự hủy diệt. Chúng ta không thể đổ lỗi cho từng lỗi của con người trong quá khứ, nhưng chúng ta có trách nhiệm như những cá nhân để tự nhắc nhở mình về những sai lầm trong quá khứ và chuyển nó thành những thành công trong hiện tại.

11. Chúng ta quên đi những điều đơn giản 

Cuộc sống con người ngày càng trở nên phức tạp hơn. Chúng ta bị quyến rũ bởi sự long lanh của số lượng hơn là sức mạnh của những điều nhỏ. Chúng ta quên mất đi sự đơn giản và ý nghĩa của nó. Sự đơn giản nghĩa là loại bỏ tất cả những thứ không cần thiết và những ý tưởng làm xáo trộn quan điểm cho mục đích cuộc sống của chúng ta và những sự thật khác mà chúng ta đã quên.

12. Chúng ta quên cách để ngạc nhiên và tin tưởng 

Chúng ta mất đi sự quyến rũ của chúng ta với thế giới. Chúng ta quên mất sự ngạc nhiên của những phép lạ trong cuộc sống này.Chúng ta không còn sợ hãi trước uy nghi của nó nữa. Chủ nghĩa hoài nghi và cái nhìn hoài nghi của chúng ta về thế giới đã khiến chúng ta mất lòng tin vào bản thân và sự kỳ diệu của vũ trụ. Chúng ta quên mất cách tin tưởng. Đây có lẽ là bi kịch lớn nhất của tất cả. Nó làm suy yếu tinh thần của chúng ta và làm cho hồn chúng ta tàn phá.

Có lẽ bi kịch lớn nhất là chúng ta quên đi việc tin tưởng lẫn nhau

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn