Bất Ngôn

29 câu nói ngôn tình bất hủ thậm thấu lòng người đọc

Đăng 5 năm trước

Thế giới ngôn tình tựa như một tấm gương xinh đẹp phản ánh những khát khao, thiếu vắng tận sâu thẳm tâm hồn của con người. Có lẽ vì thế mà tình yêu ngôn tình đẹp như một câu truyện cổ tích, dù có đau nhưng cũng để lại dấu ấn sâu sắc trong nhân sinh. Nào hãy cũng điểm qua những câu nói ngôn tình bất hủ 'chất mà thấm' dưới đây nhé!

1. Lúc còn trẻ không biết, cứ nghĩ rằng chỉ một chút thương tổn thôi là bản thân cũng sẽ không chịu đựng nổi. Sau khi đã trải qua mưa gió nhấp nhô trong cuộc sống, mới biết qua những ngày tháng dài đằng đẵng của một kiếp người thì không có gì là không tha thứ, không có gì là không thể buông tay. 

                                                   (Sa ngã vô tội – Diệp Lạc Vô Tâm)

2. Cô ngốc như thế, khờ như thế, sao có thể hiểu được tình yêu thầm lặng thật sự hóa ra lại sâu như thế, nặng như thế, cứ nằm im trong góc tối nhất sâu nhất, lặng thầm vươn những cái rễ dài nhỏ ra, cô nghĩ cái hạt chẳng nảy mầm, nhưng sâu trong lòng đất, hạt giống đã tỏa rễ cắm sâu vào trong, điên cuồng lớn lên. 

(Cậu chủ hồ đồ – Tinh dã anh)

3. Tình yêu không thể diễn tả bằng lời, cũng không thể đo đếm được, những gì mắt thấy không nhất định là sự thực, chỉ khi cảm nhận bằng cả trái tim thì đó mới là tình yêu chân thực nhất. 

(Nửa viên kẹo ngọt ngào đến đau thương – Mộ Hạ)

4. Trên đời này cái gì cũng có, nhưng không có nếu như.

(Truy đuổi – Nhan Tiểu Ngôn)


5. Có những tình yêu, lúc yêu thì rầm rầm rộ rộ, gắn bó keo sơn, nhưng đến lúc hạ màn, trong lòng chẳng lưu lại vết tích, cùng lắm trở thành câu chuyện cười của buổi trà dư tửu hậu. Có những tình yêu, lúc yêu hết sức nhẹ nhàng, tĩnh lặng như nước, nhưng sau khi chia tay sẽ trở thành nỗi đau không thể xóa nhòa, dù không chạm vào cũng nhói buốt trong lòng.

 (Hôn nhân không tình yêu – Diệp Lạc Vô Tâm)

6. Châm ngôn nói rằng: Nhớ những gì nên nhớ, quên những gì nên quên. Nhưng chúng ta lại thường như thế này: Nhớ những điều nên quên, quên những điều nên nhớ. 

(Mua dây buộc mình – Phiêu A Hề)

7. Tình yêu chưa từng nếm trải thì làm sao biết được nó ngọt ngào, nếm trải rồi mới biết vị mặn chát của nó, nhưng khi đó người ta muốn ngừng mà không được ! 

(Ngủ cùng sói – Diệp Lạc Vô Tâm)


8. Đừng đặt tất cả niềm tin vào một ai đó. Hãy giữ lại một chút cho riêng mình. Để ngay cả khi mất niềm tin vào người mình yêu thương nhất, ta vẫn còn bản thân mình để tin.

(Đoạn Đường Ký Ức – Gỗ & Born)

9. Không có nghề nào là bần hèn, nghề nào là thanh cao, quý phái. Phàm là lao động, tuân theo luật pháp, chí ít cứu đói được cái dạ dày, sau có thêm đam mê thì càng tốt, đều được gọi là nghề cả. 

(Khói bay Về Trời – Bão & Hà Mạnh Luân)

10. Còn bảy năm nay, anh đã đếm bao nhiêu lần chín trăm chín mươi chín? Không phải không nghĩ đến bỏ cuộc, chỉ là không có cách nào đếm đến một nghìn.

 (Bên nhau trọn đời – Cố Mạn)

11. Kỳ thực, tình yêu trong hôn nhân vốn không cần những lời thề non hẹn biển, càng không cần thể hiện bằng sự bi tráng của sinh ly tử biệt. Nó chẳng qua chỉ là một cuộc sống yên bình như nước.

 (Hôn nhân không tình yêu – Diệp Lạc Vô Tâm)

12. Tình yêu chân chính, cần phải chịu được thử thách.Tình yêu không vượt qua được thử thách, sớm muộn gì cũng sẽ suy tàn!

(Mãi mãi là bao xa – Diệp Lạc Vô Tâm)

13. Cuộc đời không đẩy ai vào bước đường cùng, chỉ có con người tự đẩy nhau vào ngõ cụt. 

(Luật Ngầm – Tuệ Nghi)


14. Chọn người thay thế, hay làm người thay thế, chẳng ai là dễ chịu. Thế nên đừng vì sự cô đơn của bản thân mình mà tàn nhẫn với người khác, để rồi người đau không chỉ một mình ta. 

(Lưng chừng cô đơn – Nguyễn Ngọc Thạch)

15. Khóc thực ra là một thói quen, biết nước mắt sẽ rơi vào trong tim của người yêu thương mình nên phụ nữ mới hay khóc. Còn nếu không ai thương xót thì nước mắt chỉ là thứ vô dụng, thế thì chẳng cần phải khóc làm gì. 

(Bình yên khi ta gặp nhau – Sói Xám Mọc Cánh)

16. Cô đơn quá lâu, con người sẽ sinh ra tâm lý kỳ lạ, luôn luôn sinh ra cảm giác thân thiết với người tỏ ra lo lắng cho mình. 

(Sắc màu ấm – Phong Tử Tam Tam)

17. Có đôi khi, tôi thậm chí còn thấy hâm mộ mẹ, tôi nghĩ bà có thể coi như là một người phụ nữ hạnh phúc. Bởi vì, sinh mệnh của bà tuy ngắn, nhưng lại chiếm trọn lấy mong nhớ suốt đời của cha.   

 (Một Đời – Tiểu Tửu Oa)

18. Có rất nhiều chuyện có thể giữ ở trong tim nhưng không thể nói ra, mà đã là chuyện không thể nói ra lời thì vĩnh viễn sẽ không quên đi được.

(Ai hiểu được lòng em? – Lục Xu)

19. Sai lầm lớn nhất hóa ra không phải em yêu anh. Mà là nghĩ rằng anh cũng sẽ yêu em.

 (Yêu người yêu người ta – Gia Đoàn)

20. Tự do thực sự, là từ bỏ những đòi hỏi và kì vọng của mình đối với người khác, từ bỏ thái độ theo đuổi và dựa dẫm vào hình thức bên ngoài. 

(Xuân Yến – An Ni Bảo Bối)

21. Cuộc đời anh là tòa nhà chỉ được xây một lần. Anh buộc phải để nó chính xác tuyệt đối, không được sai một centimet nào cả. 

(Anh có thích nước Mỹ không ? – Tân Di Ổ)

22. Phụ nữ điều gì cũng có thể sai, điều duy nhất không thể sai là để mất người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu mình!

(Thoát không khỏi sự dịu dàng của anh – Diệp Lạc Vô Tâm)


23. Điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời một con người, chẳng phải chính là, dễ dàng từ bỏ những thứ không nên từ bỏ, cố chấp níu giữ những thứ không nên níu giữ…Tình yêu, vốn là một thứ tình cảm muôn hình vạn trạng. Chưa từng bị bỏ rơi, chưa từng bị tổn thương, liệu có thể hiểu được người yêu không? Tình yêu, vốn là một sự trải nghiệm, nhưng mong ước bền lâu.”

(Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử)

24. Đằng sau người đàn ông thành công là bóng hình của một người phụ nữ. Còn đằng sau người phụ nữ thành công là sự cô đơn.

(Nghe nói anh yêu em – Thuần Gian Khuynh Thành)

25. Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước, chỉ cần em bước một bước đầu tiên, anh sẽ bước chín trăm chín mươi chín bước còn lại về phía em.

 (Không thể quên em – Hoa Thanh Thần)

26. Yêu một kẻ không biết trân trọng tình cảm của mình còn tệ hại hơn việc sống cô đơn.

(Cảm ơn người đã rời xa tôi – Hà Thanh Phúc)

27. Tôi đã từng đọc được ở đâu đó thế này, khi người ta bình thản với việc không có mình ở bên cạnh, thì có nghĩa là trong họ mọi thứ về mình đã không còn trọn vẹn nữa rồi… 

(Vô vàn xuôi ngược, vô vàn thương – Gemi)

28. Người ta lựa chọn cô đơn, không hẳn vì họ không chịu mở lòng, mà vì chẳng có ai cho họ niềm tin và chịu thật lòng với họ. Trong thế giới của người cô đơn, hình bóng và hoài niệm về ngày cũ hay những gì đã mất luôn hiện rõ mồn một, đè nén họ, lâu dần cảm xúc cũng bị đóng băng. 

(Đoạn Đường Ký Ức – Gỗ & Born)

29. Cuộc sống là những lần gặp gỡ và biệt ly, là những lần lãng quên và bắt đầu, nhưng luôn có những chuyện, một khi đã xảy ra, sẽ để lại dấu vết; và luôn có những người, một khi đã tới, sẽ không thể nào quên.

(Quyến luyến Roussillon – Xuân Thập Tam Thiếu)

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn