Ciuu người thả hồn từ con chữ.

Bất Chợt Tuổi 16

Đăng 5 năm trước

Trái tim cô gái tuổi 16 tựa hồ như rất mong manh, nhưng ý chí lại vô cùng kiên định. 16 tuổi đón nhận lấy những thử thách của cuộc đời. Với tất cả nhiệt huyết, đam mê và khát khao của tuổi trẻ. Ngang tàn mà cũng thật sâu sắc. Khờ dại mà cũng thật trưởng thành.

Là em! Cô gái vừa mới 16...

16 tuổi ấy...

Em phân vân giữa muôn vàn những giả thiết về tương lai và cuộc sống. Em không biết em sẽ làm những gì với tương lai của chính mình. Tất cả đó do em quyết định, hoặc sẽ nở hoa, mà cũng có thể sẽ bế tắc. Chặng đường để em chiến đấu phía trước hãy còn khá dài và rộng mở. Nhưng cũng không hẳn là quá sớm để em bước vào một cuộc trải nghiệm bản thân, định hướng cho mình một con đường mà theo em là phù hợp nhất. Không cần phải quá an toàn, chỉ cần là em thực sự có đam mê với con đường ấy. Trên đời này, đam mê của tuổi trẻ chính là chiếc chìa khoá vững vàng nhất.

16 tuổi ấy...

Em cần sự tự tin. Em biết bản thân mình nhút nhát. Em biết mình sợ giao tiếp với đám đông, với mọi người. Em biết khả năng và trình độ của mình còn quá đỗi non nớt. Nhưng em ơi, không có sự tự tin của tuổi 16 thì em định sẽ thành công bằng cách nào? Em không có tự tin, đời sẽ vùi dập em. Cho nên, nhất định, hãy hít thật sâu và thở ra, mỉm cười thật rạng rỡ: Em của tuổi 16 không hề tự ti như mọi người vẫn thường nghĩ.

16 tuổi ấy...

Em yêu gia đình bé nhỏ của mình. Em cảm thấy thực sự có lỗi khi mà em không thể đáp lại những kì vọng của gia đình, người thân. Em thương họ. Thương những tháng ngày vất vả nhọc nhằn, lo toan bộn bề, vì em. Thương cả những giọt nước mắt và niềm hạnh phúc khi được chứng kiến sự thành công của em. Em thương lắm! Họ chính là nguồn động lực to lớn nhất mà em cần phải phấn đấu và cố gắng nhiều thật nhiều trên con đường phía trước. Thực sự rất cảm ơn, vì đã động viên, an ủi và khích lệ em ở tuổi 16 vừa chớm trưởng thành này.

16 tuổi ấy...

Em lần đầu tiên biết rung động.

Em thích cậu ấy! Em thích lang thang nơi góc sân trường vào những giờ ra chơi để được ngắm nhìn cậu ấy, từ phía xa. Em thích lúc cậu ấy cười, dù là cười lớn hay chỉ là mỉm cười thôi cũng đều rất ôn hòa. Em thích lúc cậu ấy đá bóng. Cái dáng người cao gầy, làn da ngăm đen vô cùng khoẻ mạnh đã bao lần khiến em vô thức chợt nghĩ đến mà mỉm cười. Em thích lúc cậu ấy vuốt tóc rồi hất tóc theo thói quen, nhìn cậu ấy quả thực rất nam tính. Em thích cậu ấy lạnh lùng với những bạn nữ khác, thật ra đó là một người an toàn. Và em thích cậu ấy, cũng bởi vì, chính là cậu ấy! Em không biết thế nào là tình yêu. Em không biết thế nào để bắt chuyện với cậu ấy, chỉ là, em rất sợ. Em sợ bị cậu ấy phát hiện rồi, sẽ lẳng lặng tránh mặt em. Em sợ cậu ấy sẽ ghét em. Bởi vì, em không có nhan sắc, học hành lại quá tầm thường, không có chút gì gọi là khí chất. Không phải em không tự tin vào bản thân, mà là đối diện với cậu ấy, em luôn cảm thấy bản thân mình thực sự không hề có gì ưu tú, quả thực không hề xứng.Em dĩ nhiên không thể là người trong lòng của cậu ấy. Nhưng chỉ cần cậu ấy vẫn ở đó, không rời đi, em vẫn sẽ thích cậu ấy! 

16 tuổi ấy...

Em có những người bạn thân. Họ ở bên lúc mà em cảm thấy khó khăn, về chuyện gia đình, về chuyện bản thân, về chuyện học hành, thi cử. Họ giúp đỡ, san sẻ. Ở bên họ em không hề cảm thấy tủi thân cũng chẳng hề cô đơn. Ở bên họ em có thể giải toả stress một cách chân chính và đàng hoàng. Ở bên họ, em cảm thấy mình không hề bị ngược đãi. Bởi vì tình bạn của em, không hề có sự phân biệt nhan sắc, giàu nghèo hay có sự toan tính.

16 tuổi ấy...

Em có quá nhiều đam mê. Em có quá nhiều mơ ước. Và em có quá nhiều viễn cảnh màu hồng về cuộc sống sau này. Thực ra, em không biết, ở thời điểm này, em phải bắt đầu từ đâu. Nhưng đam mê thì em có thừa. Cả sự nhiệt huyết và khát vọng cháy bỏng của tuổi trẻ nữa. Em biết, mình cần phải dùng nó để vun đắp cho tương lai, để xây dựng tương lai và để thành công trong tương lai. Không có nó thì tuổi trẻ của em sống thật vô nghĩa, và tuổi 16 của em, sẽ chẳng có một dấu ấn gì.

16 tuổi ấy...

Em cần nỗ lực nhiều hơn nữa. Nỗ lực ở hiện tại và ngay cả khi mà em thành công ở tương lai, em cũng cần phải nỗ lực. Bản thân em sẽ thực sự chiến thắng chính mình khi mà em có: sự đam mê, sự tự tin, nỗ lực và cả sự may mắn. Thật ra ai cũng có một thời cơ nhất định, chỉ là ai nắm bắt nó và ai để vụt mất nó. Nhưng tuổi 16, cơ hội dường như đang ở ngay gần chúng ta thôi.

16 tuổi ấy...

Dường như em còn quá chông chênh và mơ hồ. 

Dường như em còn quá non trẻ để thấu hiểu những áp đặt về tương lai.

Dường như em còn quá yếu đuối để đối mặt với những bão táp của cuộc đời.

Nhưng đó chỉ là dường như...

Tuổi 16, em có thể chịu trách nhiệm với chính tương lai của mình, hay nói cách khác, là có thể nhào nặn nó. 

Tuổi 16, em hãy cứ giữ vững nét hồn nhiên, ngây thơ mà mình có. Đừng biến tấu nó. Đừng cố ép mình phải trở thành người trưởng thành. Đừng cố làm những điều vượt qua ngoài sức chịu đựng của mình. 

Chỉ là, xin em, ở tuổi 16, hãy chính là một cô thiếu nữ lạc quan, tràn trề sức sống, tràn trề hy vọng, nhiệt huyết và cuồng sôi của tuổi trẻ. Mạnh mẽ một chút, kiên định một chút và giữ vững lập trường nhé!

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn