Nguyệt Nguyễn

BUỒN THÔI, ĐỪNG KHÓC!

Đăng 5 năm trước

Đã bao giờ tự hỏi, sao nước mắt lại rơi...

Có bao giờ ta tự hỏi, sao nước mắt ta lại rơi?

Có bao giờ ta tự hỏi, hôm nay, liệu lòng mình có ổn không?

Con người ta bắt đầu cuộc sống này bằng tiếng khóc  oe oe bên dòng sữa mẹ và cũng kết thúc nó bằng tiếng khóc xót thương của những con người khác. Buồn ta khóc! Vui ta cũng khóc! Đau đớn hay xót thương, hạnh phúc hay vỡ òa, tất cả đều trào dâng lên đỉnh điểm bằng một một tiếng khóc. Có lẽ ta sử dụng quá nhiều tiếng   khóc cho cuộc đời của mình... Có bao giờ ta tự hỏi, tại sao nước mắt ta lại rơi? Có bất kì một lí do nào để tiếng khóc được bắt đầu không nhỉ? Hay chỉ đơn giản là một trạng thái trào dâng không kiểm soát của cảm xúc mà thôi?

Ta buồn thì ta khóc! Có lẽ tiếng khóc bắt đầu từ những nỗi buồn mang đến cho ta những xúc cảm khoái vị hơn để khóc. Thật bất công cho những nỗi buồn phải không? Nó làm gì nên tội mà hễ khi nào, cứ gặp nó là ta lại lôi tiếng khóc ra mà hành hạ bản thân… Nước mắt thực sự mang nhiều  những ý nghĩa buồn hơn là vui. Vì những niềm vui khi mang lên trên mình những giọt nước mắt chỉ xảy đến với những người từng trải, họ biết đau khổ là gì, họ biết xót thương, biết rung động và quan trọng hơn, họ biết được sức mạnh của những nụ cười qua những nỗi buồn mà họ đã trải qua. Chia tay một cuộc tình có thể sẽ là lí do lớn nhất để bạn cất tiếng khóc hôm nay, chia tay một người bạn, hay chia tay một người thân để trở về cõi vĩnh hằng, đơn giản hơn, bạn khóc, vì cặp tình nhân trong một bộ phim nào đó mà bạn theo dõi chẳng thể đến được với nhau.. tất cả, có muôn vàn lí do để bạn phải khóc, nhưng đến một lúc nào đó, tôi tin rằng khi bạn đã đủ nghị lực để vượt qua mọi chuyện. nước mắt khi ấy tính ra sẽ thật xa xĩ!

Có bao giờ bạn nếm thử nước mắt chưa? 

Nó mặn và chát! Tôi không xét trên ý nghĩa sinh hóa về thực tiễn khoa học, tôi mang bên mình một cảm xúc chủ quan. Nước mắt mặn! Vì nó chứa biết bao ân tình. Chát! Vì nó chứa những đắng cay, bao khổ hờn, tủi nhục. Những giọt nước mắt tuy nhỏ bé trước vũ trụ đất trời, nhưng lại mang nặng bên mình những tâm tư tình cảm đầy chất chứa. Nó chứa người với người! Bạn có biết không? Dù cho lòng hôm nay bạn có nặng trĩu, dù tôi biết bạn buồn đến bao nhiêu thì ngày mai thức dậy bạn vẫn phải hoàn toàn tỉnh táo! Bạn phải thật mạnh mẽ. Và dù cho ta biết đôi khi khóc hết nước mắt sẽ thả hết nổi  lòng, nhưng vẫn luôn phải tự nhủ rằng, buồn thôi, đừng khóc! Đôi khi nuốt nước mắt vào trong không phải là yếu đuối không dám khóc, mà là để ta có thể mạnh mẽ hơn, để cho người thấy ta trưởng thành hơn. Là để sau những lần vấp ngã, thay vì những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má thì sẽ là nụ cười nhẹ nở trên môi Đời người thực sự ngắn lắm! Nếu chỉ biết đếm những giọt nước mắt ta rơi thì thật bất công cho những niềm vui đang ùa đến! Có khi chưa kịp nhoẻn miệng cười thì niềm vui có lẽ đã đi mất rồi. Vậy nên, mọi việc, cứ để chuyện gì đến cứ đến, đón nhận mọi thứ một cách thật tự nhiên !Đừng ẩn mình trong góc tối, nghe những bài nhạc buồn. Vì những góc tối và những bài nhạc buồn ấy sẽ chỉ làm cho con người ta trở nên yếu đuối hơn trước những nỗi buồn cứ dồn dập dắt tay nhau về trong trí óc. Mở cửa ra! Hãy đến nơi có ánh nắng, nơi có gió, có cả một không gian ta có thể vẫy vùng. Ánh nắng gạt đi sự cô đơn trong bạn, rồi gió sẽ hong khô những nỗi buồn ấy, mang những nỗi buồn mà vứt đi thật xa, nơi mà bạn không tìm thấy được nữa. Và ở đây, nơi bạn đứng chỉ toàn niềm vui, không một nỗi buồn nào hạ gục được bạn.Thay vì đôi mắt lúc nào cũng ướt đẫm, hãy để đôi mắt ấy thấy được nhìn thấy thế giới ngoài kia, nói lên những lời đẹp đẽ, nơi trời xanh đầy nắng và gió, nơi đồng cỏ kia xanh ngút ngàn.

Đừng khóc, vì khi ta khóc ta vô tình mong được người khác thương xót, mong được mọi người khác quan tâm. Nhưng mỗi con người ta đều biết rằng, có những nỗi buồn mà chính bản thân ta phải bước qua, phải đối diện ta mới tự trưởng thành.

Đừng khóc, chiếc gối không đáng là vật hi sinh để bạn ném hết những nước mắt và nỗi buồn, nó phải là nơi cho bạn an giấc. Thật thoải mái sau một ngày dài.Đừng khóc, vì sẽ không ai hiểu được nỗi đau bạn từng trải qua. Họ cũng chẳng thể an ủi hay bảo khuyên, đơn giản thôi, vì họ không là bạn.Đừng khóc, đừng khóc nữa! Vì biết đâu khi bạn khóc, sẽcó ai đó không vui vì bạn, ai đó cũng sẽ vì bạn mà khóc thì sao.Vậy nên, cứ để mọi người sống bình yên nhất! Còn bạn cũng phải tự học cách mà trưởng thành!

Nhớ nhé! buồn thôi, đừng khóc!    

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn