Thơ Nguyễn

Giới hạn của bạn là gì?

Đăng 5 năm trước

Con người sống cần có giới hạn. Nhưng khi đạt được giới hạn rồi lại vì một vài yếu tố mà vượt qua nó để kiếm tìm những giới hạn khác. Giới hạn ở đây không phải những mục tiêu bạn đề ra để phấn đấu trong cuộc sống mà đơn giản chỉ là trong một khoảnh khắc nào đó, hãy biết mỉm cười và hài lòng với hiện tại.

Giới hạn của con người là thứ khó mà kiểm soát nhất trên đời. Lúc còn nhỏ, được nội cho năm trăm đồng con liền nghĩ ngay tới việc chạy đi mua một bịch sữa chua túi. Được bố cho năm nghìn thôi là y rằng ngày mai đi học về tay phải cắp một gói bim bim to ngang ngửa cả người. Những lúc được cho như thế đấy chính là niềm vui và hạnh phúc. Thì ra, niềm vui chính là được nhận những phần quà của người khác một cách bất ngờ không hề báo trước. Và tuyệt nhiên bản thân cho rằng đó chính là giới hạn của niềm vui. Sau này lớn lên, bịch sữa chua túi hay gói bim bim ấy tự mình có thể mua được thì lại suy nghĩ đấy vốn dĩ đâu phải niềm vui. Ngày nhỏ cứ thêm một tuổi mới lại được mẹ tặng cho một bộ quần áo mới toanh. Vui lắm, thích lắm! Mặc lên người một cái là chạy ra chạy vào khoe anh chị, khoe các bác, các cô, khoe cả những người hàng xóm. Lúc ấy, bản thân cảm nhận được rằng những bộ quần áo mới này chính là tình yêu thương, tình cảm gia đình, tình mẫu tử. Đến khi đủ lông đủ cánh rồi thì cái gì cũng phải theo ý mình. Quần áo mẹ mua đâu còn là niềm vui nữa? Chỉ thích được mẹ cho tiền rồi mua theo sở thích của mình thôi! Mẹ có cho mình tiền, cho mình tự quyết định thì mới coi là mẹ hiểu mình, mẹ yêu mình và mới cho rằng đấy là giới hạn của yêu thương. Khi mười lăm tuổi, quyết định mua một bộ quần áo hai trăm nghìn còn không dám. Cứ đắn đo, mặc vào rồi lại cởi ra bởi vì giới hạn lúc đấy là mỗi bộ đồ chỉ được phép có giá là một trăm năm mươi ngàn, hễ mà cứ hơn là mua về trằn trọc lắm! Cho đến bây giờ, khi đã được cầm đến tờ tiền to nhất mệnh giá năm trăm nghìn và đã từng mua những bộ quần áo hai trăm nghìn, ba trăm nghìn và thậm chí là hơn thế. Bản thân bỗng thấy bình thường và không còn cảm thấy phân vân, suy nghĩ khi quyết định mua chúng. Hồi nhảy lên bàn cân thấy kịch kim năm mưoi tám cân. Nghĩ rằng bản thân phải giảm còn năm mươi tư cân thì mới hài lòng. Thế mà vừa chạm mốc năm tư cân thì lại ham muốn xuống nữa, xuống càng nhiều càng tốt. Đến lúc tăng lại năm mươi tám cân mới thấy con số năm tư có ý nghĩa đến mức nào. 

Vậy cho đến bao giờ bản thân mới tìm được giới hạn cuối cùng đây? Cho đến bao giờ bản thân mới không thôi vượt quá giới hạn? Chẳng ai có thể trả lời được câu hỏi hóc búa này. Bởi lẽ, chẳng ai có thể hiểu hết được hai chữ giới hạn ấy.

Bạn cần giới hạn để hiểu về giới hạn. Nhưng khi có được giới hạn rồi thì bạn nhiễm nhiên lại vượt quá giới hạn đó. Cuộc sống chính là như thế! Chạm được đến giới hạn rồi, bạn chính là người thành công. Nhưng đi quá xa so với giới hạn rồi, bạn chắc chắn sẽ là kẻ tham lam nhất. Hãy thử khám phá giới hạn của chính mình xem sao? Biết đâu bạn sẽ là kẻ tham lam nhất đó! 

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn