Quyên Nguyễn "Life is a choice" Trong cuộc sống này, tất cả những việc mình làm đều là do mình lựa chọn. Nó đồng nghĩa với việc chọn làm việc tốt hay chọn việc làm trái với lương tâm; chọn sống cho mình hay chọn sống cho người khác; chọn nhìn về hướng tích cực hay chọn đi về hướng tiêu cực.

Làm thế nào để bạn không bị tẻ nhạt?

Đăng 5 năm trước

Không có ai sinh ra đều bị tẻ nhạt cả, chỉ có những người chưa biết cách 'ướp muối' vào câu chuyện của mình mà thôi. Bài viết dưới đây sẽ giúp bạn giải quyết vấn đề này. Mời bạn đọc Ohay TV cùng xem!

Một trong những nỗi sợ lớn nhất thường ám ảnh chúng ta mỗi khi bước chân ra ngoài xã hội và giao tiếp với mọi người chính là việc bản thân mình bị chê là khá tẻ nhạt. 

Nhưng tin tốt, và cũng là một sự thật cơ bản rằng không có ai sinh ra đều bị tẻ nhạt cả. Họ chỉ có nguy cơ chạm đến ranh giới của sự nhạt khi không hiểu rõ bản chất của mình hoặc không dám (hay không biết làm thế nào) để bày tỏ con người mình với người khác.

Đơn giản là chẳng có một ai hay điều gì là hoàn toàn nhạt từ bản chất và đó là một bài học quan trọng trong giới nghệ thuật. Rất nhiều trong số những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng không hề đề cao những yếu tố cao quý hay hiếm có. Chúng thường diễn tả những điều tầm thường nhất theo một cách đặc biệt với sự chân thành và sự cởi mở cùng những trải nghiệm hoàn toàn tự nhiên.

Lấy ví dụ như bức tranh vẽ cỏ của họa sĩ người Đan Mạch Christian Kobke ở ngoại ô Copenhagen năm 1833. Thoạt nhìn, cảnh vật hoàn toàn chẳng có điều gì nổi bật và khó có thể nhìn ra bất kỳ chất liệu mới mẻ nào trong bức tranh. Nhưng, như mọi nghệ sĩ tuyệt vời khác, Kobke biết làm thế nào để làm mới chính góc nhìn của mình theo lối hoàn toàn phá cách và "dệt" nên một kiệt tác nhỏ về chủ đề cuộc sống thường nhật.

Và cũng giống như việc không có điều gì tẻ nhạt, thậm chí là bờ sông, cây cối hay một bông bồ công anh,... thì cũng không có ai tẻ nhạt từ trong bản chất. Những người biết cách diễn đạt bản chất chân thật của mình với sự trung thực, không màu mè giả tạo thì họ luôn luôn thú vị. Khi ta chê một người nào đó nhạt, ta chỉ đang ám chỉ rằng người đó không có đủ can đảm hay sự tập trung cần thiết để nói cho ta biết họ là người như thế nào. Ngược lại, chúng ta luôn được thu hút khi tự tin thể hiện bản thân là người như thế nào và điều chúng ta thật sự mong muốn, ghen tị, tiếc nuối, thương xót là gì. Bất cứ ai trung thành với việc gợi lại những cảm giác thật sự của việc tồn tại là như thế nào, chắc chắn họ sẽ có đủ cách để khiến người khác xiêu lòng.

Một con người thú vị không nhất thiết phải là người đã trải qua những câu chuyện thú vị: người mà đã từng đi du lịch vòng quanh thế giới, gặp gỡ những người quan trọng hay có mặt tại các sự kiện chính trị lớn,... Cũng không phải là người nói chuyện bằng những ngôn từ học thuật nặng về văn hóa, lịch sử hay khoa học,... Họ là những người đã phát triển khả năng lắng nghe và thấu hiểu bản thân, như một phóng viên trung thực và đáng tin cậy về các rung động trong tâm trí và trái tim mình, người có thể kể lại cho chúng ta những câu chuyện cảm động, kịch tính và khác thường trong cuộc sống thường nhật.

Vậy thì, những yếu tố nào ngăn cản việc con người thật của chúng ta trở nên thú vị?

Điều đầu tiên và quan trọng nhất, chúng ta nhạt khi chúng ta mất đi niềm tin rằng chính cảm xúc của bản thân thực sự có thể làm người khác thích thú. Bên cạnh sự trung thực và thói quen, chúng ta "đẩy" một vài suy nghĩ thú vị nhất của bản thân sang một bên để làm theo những thỏa thuận tuy đáng tôn trọng nhưng khô khan của những thứ được cho là có thể gây ấn tượng.

Khi kể lại một sự việc cho ai đó, ta thường chú ý đến những chi tiết ngoài lề như những người có mặt ở đó, ta tới đó khi nào? Nhiệt độ lúc ấy ra làm sao?,... - thay vì tập trung tư tưởng vào việc thuật lại những cảm xúc của bản thân trước những sự việc đó như khoảnh khắc cảm thấy tội lỗi, ham muốn thể xác khi nhìn thấy một cơ thể nóng bỏng, sự hờn dỗi đáng xấu hổ hay sự khủng hoảng nghề nghiệp,...

Chúng ta lảm nhảm với mọi người bởi vì chúng ta thiếu can đảm để nhìn nhận một cách kĩ lưỡng và thoải mái vào sâu bên trong bản chất. Có một điều dễ nhận thấy rằng hầu hết những đứa trẻ 5 tuổi đều đỡ nhạt hơn nhiều so với hầu hết những người 45 tuổi. Điều này làm trẻ con thú vị không phải là vì chúng có nhiều cảm xúc thú vị hơn người khác, nhưng do chúng tường thuật lại những cảm xúc của chúng một cách thoải mái mà không bị giới hạn bởi bất kỳ sự cấm đoán nào.

Sự thiếu kinh nghiệm của trẻ con về thế giới có nghĩa rằng chúng vẫn trung thành với chính bản thân mình một cách bản năng. Và vì vậy, chúng sẽ thật thà nói với chúng ta những điều chúng thật sự nghĩ về những người thân trong gia đình hay những kế hoạch thay đổi thế giới của chúng,...

Chúng ta bị cho là nhạt không phải do bản chất mà là do những tư tưởng không tốt về việc tỏ ra bình thường áp đặt lên mỗi người trong giai đoạn thanh thiếu niên. Tuy nhiên, ngay cả khi thành thật với cảm xúc của chính mình, chúng ta vẫn có thể bị coi là nhạt vì ta chưa đủ hiểu về bản thân như ta tưởng hay vì ta bị "mắc kẹt" ở trạng thái ép buộc cảm xúc thay vì giải thích nó. Chúng ta thường dùng nhiều từ ngữ để khẳng định hoặc nhấn mạnh về một sự việc cực kỳ thú vị hoặc tệ hại hay tốt đẹp,... song lại không thể đưa ra cho mọi người những lý do hay ví dụ giúp họ hiểu được một cách sâu sắc vì sao lại như vậy. Chúng ta nhạt không phải vì chúng ta không muốn chia sẻ cuộc sống của mình, mà bởi vì ta chưa hiểu biết về nó đủ thấu đáo để làm được như vậy!

May mắn thay, khiếu thú vị bẩm sinh không phải là của riêng ai mà cũng không phải dựa vào một dạng tài năng hiếm có nào cả. Chỉ cần bạn biết mình sẽ nói gì, có lòng chân thành và nói có trọng tâm. Người mà ta coi là thú vị, về bản chất là người sống theo những giá trị chúng ta đều mong muốn có được từ quan hệ xã hội: được nhìn cuộc đời không tô vẽ qua con mắt của họ và được cảm thấy an ủi khi mình không phải là người duy nhất trong thế giới này có những cảm xúc hoang mang, kì lạ và mãnh liệt trong lòng.

Quyên Nguyễn - Ohay TV

Chủ đề chính: #sống_tẻ_nhạt

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn