loanle2112

Thâm cung bí sử: Những mối tình đồng tính của Hoàng đế ( Phần 1 )

Đăng 7 năm trước

Đồng tính luyến ái là một hiện tượng phổ biến trong xã hội loài người ngay từ thời cổ đại. Và trong lịch sử cũng ghi chép lại không ít những mối tình đồng giới của những vị hoàng đế vốn nắm trong tay “tam cung lục viện”.

Vệ Linh Công – vị hoàng đế đồng tính thời Thượng cổ

Thời kỳ Xuân Thu, vua nước Vệ là Vệ Linh Công nổi tiếng với những mối tình đồng giới. Vệ Linh Công rất sủng ái một người đàn ông tên là Di Tử Hà. Di Tử Hà thông minh, vô cùng khôi ngô tuấn tú, lại là họ hàng thân thích của Tử Lộ, một học trò giỏi của Khổng Tử. Một ngày, Di Tử Hà không hỏi han gì đã vội lấy xec ủa Vệ Linh Công ra khỏi cung thăm mẹ đang lâm trọng bệnh. Theo luật pháp lúc bấy giờ, lấy trộm xe của vua phải chịu hình phạt chặt chân. Nhưng Vệ Linh Công không những không giận mà còn lớn tiếng ca tụng Di Tử Hà rằng: “Thật là một người hiếu thuận, vì mẹ của mình mà sẵn sàng chịu nguy hiểm như vậy”.

Một lần khác, Di Tử Hà theo Vệ Linh Công đi tản bộ trong vườn hoa, nhìn thấy một trái đào trên cây đã chín mới thuận tay hái xuống cho vào miệng ăn rất ngon lành. Cắn xong một miếng mới đưa quả đào cho Vệ Linh Công, nói: “Gia thần hiến một quả bích đào, thần nghĩ, hôm này trời vẫn lạnh, cây cỏ vẫn chưa sinh, đây nhất định là đào tiên nên đặc biệt hiến đại vương hưởng thụ”. Ăn trước vua là tội khi quân, có thể mất mạng như chơi, nhưng Vệ Linh Công không những không trách phạt mà còn khen ngợi hết lời: “Khó mà có được tấm lòng trung như ái khanh”, Vệ Linh Công vừa ăn quả đào dở vừa nói. Rất lâu sau đó gặp ai Vệ Linh Công đều khoe: “Di Tử Hà rất yêu quý ta, một quả đào ngon cũng không ăn một mình mà chia cho ta ăn cùng”. Người đời sau vì thế mà gọi mối tình đồng tính giữa Vệ Linh Công và Di Tử Hà là “mối tình chia đào”.

Sau khi tình cảm nguội lạnh , Di Tử Hà bị đuổi khỏi cung, Vệ Linh Công lại vướng vào mối tình với một người đàn ông khác là Công Tử Triều. Vệ Linh Công cho công tử Triều đặc quyền ra vào cung cấm thường xuyên. Vệ Linh Công biết Công Tử Triều và vương hậu Nam Tử tư thông với nhau trong một thời gian dài, nhưng ngắm mắt làm ngơ, vẫn thường xuyên gọi Công tử triều vào cung . Vì thế mới dẫn đến động loạn trong cung, Vệ Linh Công phải trốn khỏi cung cấm. Sau này khi kết thúc bạo loạn. Sau khi Vệ Linh Công dẹp loạn trở về ngôi cao, Công Tử Triềuvà Nam Tử đã cùng nhau chạy trốn sang nước Tấn. Thế nhưng Vệ Linh Công vẫn còn luyến tiếc Công Tử Triều, muốn có anh ta ở cạnh vì vậy mới lấy cớ là mẫu hậu tưởng nhớ con dâu là nàng Nam Tử, gọi Công Tử Triều về nước Vệ.

Hán Ai Đế và mối tình với anh phu thuyền Đặng Thông

Theo Sử sách còn ghi chép , trong số 25 ông vua triều Hán, thì có tới 10 vị có các “sủng nam”. Trong số đó, nổi tiếng nhất với những chuyện tình đồng tính chính là Hán Văn Đế Lưu Hằng và Hán Ai Đế Lưu Hân.

Trong lịch sử Hán Văn Đế được coi là một vị hoàng đế anh minh và hiếu thuận. Nhưng ông còn được biết đến bởi mối quan hệ đồng giới với anh phu chèo thuyền Đặng Thông. Bởi vì Đặng Thông rất giỏi chèo thuyền nên mới được triệu vào cung làm thủy thủ cho ngự thuyền của Hán Văn Đế.

Một đêm, Hán Văn Đế nằm mộng thấy có một người đầu quấn khăn vàng đứng sau lưng đẩy giúp Văn Đế lên được thiên giới. Ngày hôm sau, Hán Văn Đế đi chơi Tây Cung nhìn thấy một người thủy thủ trên thuyền ngự đầu quấn khăn vàng, đai áo được buộc ra phía sau lưng, giống hệt như người Văn Đế thấy trong giấc mộng hôm trước. Gọi tới hỏi mới biết người đó tên là Đặng Thông. Từ đó, Văn Đế cực kỳ sủng ái ông ta.Đi đâu Văn Đế cũng gọi Đặng Thông đi theo, đêm còn cho ngủ chung giường. Đặng Thông được sủng ái tới mức, Hán Văn Đế vốn sống rất nghiêm cẩn và tiết kiệm, một cái áo bị rách cũng quyết không vứt đi thế nhưng đối với Đặng Thông, Văn Đế lại đối xử hào phóng vô cùng. Nhờ có Văn Đế, Đặng Thông trở thành kẻ giàu có nhất thiên hạ.

Có lần trên lưng của Văn Đế đột nhiên xuất hiện một cái nhọt, máu mủ chảy ra không ngừng. Đặng Thông ngày ngày vào cung, tự thân mình ngồi bên Hoàng đế hầu bệnh hỏi thuốc,vô cùng ân cần. Thậm chí Đặng Thông không quan tâm đến sự tanh hôi của máu mủ đã dùng miệng hút máu mủ ra ngoài khiến Văn Đế vô cùng cảm động. Có một ngày Văn Đế mới hỏi Đặng Thông rằng: “Thiên hạ ai là người yêu ta nhất?”. Đặng Thông ngoan ngoãn đáp rằng: “Phải nói là không có ai yêu bệ hạ được bằng Thái tử”. Văn Đế nghe xong không vui song cũng đáp lại lời nào.

Có một lần Thái tử Lưu Khải vào thăm bệnh của vua cha. Văn Đế muốn thử lòng hiếu thuận của con nên nhờ Lưu Khải hút mủ trong nhọt của mình. Thải tử nhìn thấy máu mủ ở miệng nhọt, tanh hôi khó chịu sợ ghê người nhưng không dám kháng mệnh chỉ còn biết cách cắn răng mà hút, vẻ mặt vô cùng khó coi. Văn Đế nhìn thấy tình cảnh đó than rằng: “Đặng Thông còn yêu ta hơn cả Thái tử”. Lúc ấy Thái tử mới biết chuyện Đặng Thông hàng ngày hút máu mủ ở nhọt cho Văn Đế, trong lòng cảm thấy rất hổ thẹn nhưng cũng vì thế mà sinh ra oán hận Đặng Thông.

Sau khi Văn Đế chết, Lưu Khải lên ngôi vua, sử sách gọi là Hán Cảnh Đế và ngay lập tức bãi miễn chức quan của Đặng Thông cho ông ta về quê hưởng tuổi già. Không lâu sau có người tố cáo Đặng Thông tổ chức đúc tiền trộm ở bên ngoài. Cảnh Đế ra lệnh tịch thu toàn bộ gia sản của Đặng Thông. Đặng Thông biến thành kẻ nghèo nàn còn bị nợ mất trăm vạn.

Trưởng công chúa, chị của Cảnh Đế, nhớ lại di ngôn của Văn Đế không để cho ông ta chết đói bèn chu cấp cho ông ta một ít tiền. Nhưng các quan chức dùng số tiền được ban thưởng này để gán nợ nên tiền ban thưởng đều không đến được chỗ của Đặng Thông.Sau đó trưởng công chúa biết được mới sai thủ hạ mang cho Đặng Thông một ít quần áo và lương thực nhưng cũng bị các quan chức tịch thu mất. Cứ như thế ,người tình của Hán Văn Đế, kẻ từng giàu có nhất thiên hạ Đặng Thông cuối cùng lại chết vì đói rét.

 

Hán Ai Đế - Đổng Hiền và mối tình "cắt tay áo"

Hán Ai Đế Lưu Hân trót đem lòng yêu một người thanh niên tuấn tú tên là Đổng Hiền. Thế nhưng, nếu như Hán Văn Đế đem cho Đặng Thông núingọc ngà châu báu thì Lưu Hân còn định đem cả thiên hạ giao cho “sủng nam” củamình.

Đổng Hiền tự là Thánh Khanh người vùng Vân Dương, cha là Đổng Cung từng làm đến chức ngự sử. Vào thời đó, Đổng Hiền còn là một người hầu bên cạnh Thái tử.

Một hôm, Ai Đế trông thấy Đổng Hiền đang làm việc trong cung. Chỉ một cái nhìn, Ai Đế đã phát hiện dường như Đổng Hiền còn tuấn tú, kiềm diễm hơn bất cứ mỹ nhânnào trong cung. Theo sử sách còn ghi chép lại, Đổng Hiền không chỉ có khuôn mặt của một mỹ nhân mà từ ngôn ngữ cử chỉ đều giống phụ nữ, “tính tình dịu dàng”, “giỏi quyến rũ”. Ai Đế vui mừng lệnh cho Đổng Hiền theo mình hầu hạ. Từ đó Ai Đế ngày càng sủng ái Đổng Hiền. Ngồi cùng xe, ngủ cùng giường, làm gì cũng không rời xa Đổng Hiền.

Có một lần ngủ trưa, Đổng Hiền gối lên cánh tay áo của Ai Đế mà ngủ. Ai Đế muốn quay người nhưng cũng không muốn làm tỉnh giấc của Đổng Hiền nên lấy kiếm cắt đứtcánh tay áo của mình. Thế nên người đời sau mới gọi mối tình của Ai Đế và Đổng Hiền là mối tình “cắt áo”.

Ông còn phong cho Đổng Hiền làm Hoàng Môn Lang. Cha của Đổng Hiền là Đổng Cung cũng được thăng lên Bá Lăng Lệnh rồi Quang Lộc đại phu, đều là những chức quan to dưới thời nhà Hán. Thậm chí, Ai Đế còn muốn phong Đổng Hiền tước hầu nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp. Sau đó vừa lúc thừa tướng Vương Gia chết, trong triều giảm đi một thế lực phản đối Đổng Hiền, Ai Đế đã bãi miễn chức Đại tư mã đang do một người họ ngoại đảm nhiệm, phong cho Đổng Hiền chức vị này. Lúc bấy giờ Đổng Hiền mới bước vào tuổi 22 mà đã là Đại tư mã, một chức vị có quyền lực rất lớn, cơ hồ đã có thể chia đôi thiên hạ cùng với Hoàng đế.

Cuối cùng, vào một ngày, Ai Đế mở yến tại điện Kỳ Lân cùng các quan, sau khi uống vài cốc , đột nhiên Ai Đế nhìn Đổng Hiền bằng đôi mắt đầy thâm tình rồi cười nói rằng: “Trẫm muốn theo vua Nghiêu vua Thuấn thực hiện việc nhường ngôi, liệu có được không?”.

Ý của câu này chính là Ai Đế muốn lấy ngai vàng của mình nhường lại cho Đổng Hiền. Câu nói của Ai Đế khiến cả triều văn võ bá quan ngỡ ngàng, nói cũng không thành lời.

Mãi một lúc sau mới có một người mới tiến lên phía trước nói: “Thiên hạ này là thiên hạcủa Cao hoàng đế chứ không phải là thiên hạ của bệ hạ. Bệ hạ chỉ là người kế thừalại thiên hạ này của tổ tôn. Nếu truyền lại ngôi vị thì chỉ có thể truyền lạicho con cháu đời đời mà thôi. Bệ hạ là vua một nước, cần phải biết rằng thiên tửkhông nói đùa, cho nên ngàn vạn lần không nên nói những lời như vậy!”. Ai Đế nghe lời nói này, im lặng không nói thêm lời nào nữa nhưng hiển nhiên là không còn hứng thú gì. Sau đó Ai Đế lệnh đuổi người đó ra khỏi bữa tiệc và về sau có mở yến tiệc cũng không cho ông ta tham gia nữa.

Ai Đế khi đó còn rất trẻ nhưng đã sớm nghĩ đến những ngày sau khi mình chết đi sẽ không còn Đổng Hiền nữa, thấy rất thương tâm. Ai Đế bèn lệnh cho các đại thần xây dựng bên cạnh lăng mộ của mình một phần mộ khác để chuẩn bị sau này nếu Đổng Hiền có chết thì sẽ an táng bên cạnh phần mộ của mình. Ý muốn của ông ta là sau khi chết cũng muốn được chôn cùng người yêu của mình, “sống thì cùng giường, chết thì cùng huyệt”. Nhưng điều đó là chưa kịp thực hiện thì ngày họ phải chia tay đã sớm đến.

Tháng 6 năm Nguyên Thọ thứ hai, Ai Đế mới chỉ 26 tuổi mắc bạo bệnh mà chết. Thái hoàng thái hậu để cho Vương Mãng làm chủ việc triều chính. Vương Mãng cực lực phản đối Đổng Hiền, có ý muốn loại bỏ ông ta. Đổng Hiền cũng biết mình gặp đại họa đến nơi rồi, vì thế ông ta đã tự sát tại nhà để tránh hậu họa và cũng là để đáp lại mối tình của Ai Đế dành cho mình.

Chủ đề chính: #đồng_tính

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn