Dat Ddif

Top 10 điều thú vị mà người mù có thể nhìn được

Đăng 5 năm trước

Thuật ngữ “mù” chỉ là tương đối vì không bác sĩ nào xác định được ai được cho là “ mù”. Trong hầu hết các trường hợp, thuật ngữ “mù” không có nghĩa là một mắt không thể nhìn thấy gì. “Mù hoàn toàn” được cho là những người mà không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Còn “mù một nửa” được dùng cho những người mà có thị lực kém. Họ có thể nhìn được nhưng tầm nhìn rất kém. Những người mà có vấn đề về mắt như bệnh tăng nhãn áp,bệnh đục nhân mắt và bệnh đái đường cũng được liệt vào thể loại này.

MÔ TẢ MÀU NHƯ MỘT NGƯỜI MÙ

10. Không thấy gì.

 "Bạn nhìn thấy gì?" Đó là một câu hỏi mà hầu hết những người mù phải trả lời đến phát mệt. Câu trả lời là "chả thấy gì". Không thấy gì tức là không thấy gì, Không phải đen hay gì cả, chỉ là không có gì hết. Giải thích cho câu trả lời không có thấy gì từ ai đó có thị lực ổn định như cố giải thích sắc màu cho một người mù.

  Bạn có thể mô tả àu cho một người mà mù bẩm sinh được không?. Tất nhiên là không rồi. Cũng giống nhưng người mù không thể giải thích được cái gọi là "không thấy gì" với người có thị lực ổn định bẩm sinh.

  Tuy nhiên vẫn có cách để không thấy gì. Đầu tiên, nhắm 1 mắt lại, sau đó tập trung vào thứ gì đó khác với mắt còn lại. Hãy chắc là bạn phải tập trung. Giờ bạn không thể thấy gì với một mắt nhắm, cũng không phải màu đen mà bạn sẽ thấy khi bạn nhắm cả 2 mắt. Bạn sẽ không thể nhìn thấy gì với một mắt nhắm kia cũng giống như những gì người mù thấy.

9. Ánh sáng

 Vào năm 1923, Clyde Keeler, một sinh viên của đại học Havard, khám phá ra rằng đồng tử của chuột bị mù giảm kích thước khi tiếp xúc với ánh sáng. Vào thời điểm đó, chúng ta đã biết được rằng con người và chuột phát hiện ra ánh sáng với 2 tế bào cảm quang ( tế bào cảm quang võng mạc ) được đặt trong võng mạc.

 Keeler đã sớm nhận ra rằng con người và chuột có tế bào cảm quan thứ ba gợi là "tế bào thực hạch võng mạc" (ipRGCs). Không giống như tế bào hạch võng mạng, thứ mà gửi thông tin về ánh sáng từ phần xử lí hình ảnh từ não để tạo ra cái chúng ta gọi là tầm nhìn, ipRGCs gửi thông từ từ những phần khác nhau của não những không thêm vào tầm nhìn.

 Trong một nghiên cứu khác, một nhóm nhà khảo sát từ Đại học Montreal đã thử nghiệm với ba người mù. Nhóm được dẫn dắt bởi Gilles Vandewalle, giữ các đối tượng trong một căn phòng và xen kẽ giữa bật và tắt đèn. Sau đó, các nhà nghiên cứu hỏi các đối tượng liệu đèn sáng hay tắt.

 Họ phát hiện ra rằng những người mù đã trả lời đúng hầu hết những lần được hỏi, mặc dù đã có cảnh báo. Bộ não của họ phải ở trong trạng thái sử dụng tích cực hoặc họ có thể không thể phát hiện ra sự thay đổi trong ánh sáng.

8. Biểu hiện trên khuôn mặt.

  Con người nói chung trải qua truyền cảm xúc. Đây là một hiện tượng trong đó một người nào đó phản ứng với biểu cảm hoặc hành vi trên khuôn mặt của một người khác, ví dụ như ai đó mỉm cười vì người khác mỉm cười hoặc ngáp vì người khác ngáp. Người mù cũng trải nghiệm điều này. Họ có thể không thấy bạn hoàn toàn , nhưng họ có thể phát hiện nét mặt của bạn và trả lời tương ứng. 

 Chúng ta biết điều này từ kết quả của một nghiên cứu của Marco Tamietto, một nhà nghiên cứu tại Đại học Tilburg ở Hà Lan. Tamietto đã thử nghiệm với hai người mù, mỗi người bị mù một mắt sau khi bị tổn thương vỏ não thị giác. Vỏ não thị giác là một phần của bộ não xử lý thông tin thị giác từ mắt. Nó vô cùng quan trọng với tầm nhìn nếu nó phần đó bị tổn thương mà không có chút tổn thương nào với mắt thì cũng đủ gây ra bị mù.

 Tamietto đã cho những đối tượng xem những bức hình cười hoặc cau có của mọi người, xen kẽ nhau giữa mắt hoạt động tốt và phần vỏ não thị giác bị tổn thương. Ông quan sát thấy răng họ phản ứng nhanh với những bức ảnh tiếp xúc với mắt bị tổn thương phần vỏ não thì giác hơn là không bị tổn thương phần đó. Vậy cũng đừng ngạc nhiên nếu khi bạn cười với người mù và họ cười lại.

7. Tất cả mọi người bao gồm cả họ ( trong những trải nhiệm cận tử )

 Hiểu biết của chúng ta về thử nghiệm cận tử (NDE) từ những người đã phát iện ra được bản thân họ trong danh giới của cái chết. Một số đã nói rằng họ đã nhìn thấy bạn thân minh đi qua bóng tối tới một tia sáng, một số khác tuyên bố răng họ đã gạp những người họ biết hoặc không biết. Loại thứ 3 thì nói rằng đã ở ngoài cơ thể và nhìn thấy cả bạn thân họ và những ngoài xung quanh họ đang sống ở thế giới hiện tại.

 Để chứng minh rằng họ không lừa gạt, một trong số đó đã tiếp tục mô tả môi trường xung quanh và những gì đã xảy ra trong khi họ được cho là bất tỉnh hoặc chết. Một số người mù rơi vào loại thứ ba này. Nhiều người thậm chí đã báo cáo lấy lại tầm nhìn của họ trong NDE ngay sau khi họ rời khỏi cơ thể.

  Vào những năm 1990, Tiến sĩ Kenneth Ring, giáo sư tâm lý học tại Đại học Connecticut, đã tiến hành nghiên cứu các báo cáo về những người mù lấy lại thị lực trong thử nghiệm cận tử. Mười lăm trong số 21 nghiên cứu trường hợp của anh ấy, tất cả những người mù đã báo cáo đã lấy lại được thị lực trong một NDE. Ba nói rằng họ không nhìn thấy gì, và ba người cuối cùng không chắc họ có nhìn thấy gì không.

 Một người đàn ông báo cáo thấy mình trong một thư viện chứa hàng tỷ cuốn sách và nhìn thấy chúng rõ ràng. Vicki Umipeg, một bệnh nhân khác đã kết thúc ca phẫu thuật sau một tai nạn xe hơi khó chịu khiến cô bị vỡ hộp sọ, báo cáo đã nhìn thấy bản thân và bác sĩ phẫu thuật cho cô sau khi cô rời khỏi cơ thể. Sau đó cô đi qua một đường hầm và gặp một số người làm bằng ánh sáng. Lúc đó cô ấy 22 tuổi và bị mù từ khi còn nhỏ.

6. Ác mộng.

 Ác mộng là kết quả của sự căng thẳng và cảm xúc mà chúng ta cảm thấy khi thức. Nhờ nghiên cứu được thực hiện bởi Trung tâm Y học Giấc ngủ Đan Mạch, giờ đây chúng ta biết rằng những người sinh ra bị mù có khả năng gặp ác mộng gấp bốn lần so với người bình thường vì họ gặp nhiều căng thẳng và cảm xúc hơn khi thức.

 Nghiên cứu liên quan đến việc phân tích giấc mơ của 50 người. 25 là mù, và 25 có thị lực hoàn toàn tốt. 11 người mù bị mù bẩm sinh, 14 người còn lại bị mù trong thời gian sinh sông do tai nạn. Theo kết quả nghiên cứu, những người sinh ra bị mù gặp ác mộng 25% thời gian. Tuy nhiên, những cơn ác mộng chỉ xảy ra với 7% thời gian cho những người bị mù trong thời gian sinh sống và 6 phần trăm cho những người có thể nhìn thấy.

 Nghiên cứu cũng tiết lộ sự chênh lệch giữa giấc mơ của mọi người trong ba nhóm. Đầu tiên, hầu hết những người mù, dù họ bị mù hay bị mù trong thời gian sinh sống, họ thường mơ ước được ở trong những tình huống xã hội khó xử và tai nạn xe hơi.

 Tuy nhiên, những người sinh ra bị mù không có giấc mơ liên quan đến việc họ nhìn thấy bất cứ thứ gì bằng mắt. Hầu hết những giấc mơ của họ liên quan đến các giác quan khác như âm thanh, vị giác, khứu giác và xúc giác. Để so sánh, những người vẫn có thể nhìn thấy có những giấc mơ mà họ nhìn thấy bằng mắt. Những người bị mù trong thời gian sinh sống của họ cũng có những giấc mơ nơi họ có thể nhìn thấy bằng mắt, nhưng nó đã giảm dần theo thời gian.

5. Pop-up Ads

 Bạn đang ở đây ngay bây giờ vì bạn đang sử dụng Internet. Và giống như mọi người dùng Internet khác, bạn nên biết về sự tồn tại của quảng cáo trực tuyến. Quảng cáo trực tuyến có nhiều hình thức khác nhau, nhưng đáng lo ngại và khó chịu nhất là quảng cáo bật lên. Bạn biết đấy, những quảng cáo đột nhiên xuất hiện trên màn hình và phá hủy những gì trước đây là một trải nghiệm duyệt web tốt.

 Mã quảng cáo bật lên đầu tiên được viết bởi Ethan Zuckerman hơn 20 năm trước. Zuckerman đã xin lỗi vì đã viết mã cho quảng cáo, mà anh ta gọi là tội lỗi gốc của Internet Internet. Tuy nhiên, chúng tôi không biết liệu những người khiếm thị có chấp nhận lời xin lỗi của anh ta không vì những quảng cáo này đã trở thành cơn ác mộng của họ.

 Đối với người khiếm thị, một quảng cáo bật lên là phiên bản Internet của một kẻ sọc. Nó đột nhiên xuất hiện không báo trước, trì hoãn bất kỳ hoạt động nào đang diễn ra và tiếp tục tạo thành một mối phiền toái cho đến khi nó được loại bỏ. Hầu hết thời gian, những người mù thậm chí không biết rằng họ đã gặp phải một quảng cáo bật lên và có thể mất năm phút trước khi họ nhận ra điều gì đang xảy ra.

 Điều này xảy ra bởi vì những người mù hoàn toàn truy cập Internet bằng trình đọc màn hình đọc thuộc lòng nội dung của trang cho họ. Bất cứ vấn đề gì họ gặp phải với quảng cáo bật lên đều trở nên tồi tệ hơn khi quảng cáo thiếu nút đóng. Ngay cả khi họ quản lý để đóng quảng cáo, trình đọc màn hình sẽ khởi động lại từ đầu trang và xem lại toàn bộ bài viết.

 Trình chặn quảng cáo sẽ giải quyết vấn đề này, nhưng một số trang web không cho phép họ vì họ cần hiển thị quảng cáo để kiếm tiền. Các lập trình viên của quảng cáo bật lên cũng đã phát triển các phương pháp bỏ qua trình chặn quảng cáo để hiển thị các cửa sổ bật lên bằng mọi cách.

4. Chuyển động

 Năm 29 tuổi, Milena Channing bị một cơn đột quỵ tàn khốc khiến cô bị mù. Cô nghĩ rằng mình đã mất thị lực mãi mãi cho đến khi cô nhận ra rằng mình có thể nhìn thấy nước chảy khi tắm cho con gái. Cô thông báo với bác sĩ, người nghĩ rằng cô chỉ bị ảo giác. Anh ấy nói với cô ấy, "cô bị mù và thế thôi!". 

 Channing đã nghe theo lời bác sĩ. Theo thời gian, cô nhận ra rằng mình có thể nhìn thấy mưa rơi, hơi nước rời tách cà phê nóng và mái tóc đuôi ngựa đung đưa của con gái. Tuy nhiên, cô không thể nhìn thấy con gái mình, tách cà phê hay bất cứ thứ gì khác. Các bác sĩ sau đó đã thông báo cho Channing rằng cô đang gặp phải hiện tượng ăn trộm Riddoch,, khiến người mù chỉ nhìn thấy các vật thể chuyển động. 

 Điều này là có thể bởi vì đột quỵ không gây hại cho phần não của Channing, chịu trách nhiệm xử lý các vật thể chuyển động. Channing sớm nhận ra rằng tầm nhìn của cô ấy đã cải thiện bất cứ khi nào cô ấy di chuyển. Vì vậy, cô đã có một chiếc ghế bập bênh.

3. Ảo giác thị giác.

 Người mù gặp hội chứng Charles Bonnet (CBS), đây chỉ là một tên gọi khác của ảo giác thị giác. Chúng gần giống như ảo giác thông thường ngoại trừ việc người mù nhận thức được hoặc cuối cùng biết rằng những thứ họ nhìn thấy không có ở đó. Tình trạng này là phổ biến ở những người vừa mất thị lực và tiếp tục đến một năm rưỡi trước khi ngừng. Tuy nhiên, một số người trải nghiệm nó cho đến năm năm sau khi bị mù.

  Một người đàn ông 69 tuổi bắt đầu bị CBS sáu tháng sau khi anh ta mất thị lực. Anh ta báo cáo đã nhìn thấy hình dạng bất thường, con người và động vật, bao gồm cả một con nhện mà anh ta thậm chí đã cố giết. Anh cũng báo cáo nhìn thấy những người anh biết ngồi cạnh anh.

 Nguyên nhân của CBS vẫn còn là một bí ẩn, nhưng các nhà nghiên cứu tin rằng nó có thể là do não cố gắng bù đắp cho việc mất thị lực. Giả thuyết này được ủng hộ bởi một thí nghiệm trong đó 13 người bị bịt mắt để bắt chước ảnh hưởng của mù trong năm ngày. Mười người tham gia trải qua ảo giác thị giác chỉ sau một ngày.

2. Màu sắc.

  Mặc dù những người mù bẩm sinh có thể không nhìn thấy gì, những người bị mù trong thời gian sinh sống có thể thấy những thứ khác như màu sắc. Một là Damon Rose, một nhà báo của BBC bị mù sau một cuộc phẫu thuật mà anh ta trải qua khi còn là một đứa trẻ hơn 31 năm trước. Những ngày này, anh thấy màu sắc, rất nhiều màu sắc. Trên thực tế, anh ta nhìn thấy rất nhiều màu sắc đến nỗi nó làm mất tập trung cho anh ta. 

  Trong một bài báo viết cho BBC, Rose đã báo cáo rằng màu sắc nhấp nháy như ánh sáng và có nhiều hình dạng khác nhau. Họ cũng thay đổi nhanh chóng. Đôi khi, một màu thậm chí có màu khác làm nền. Thật thú vị, Rose nói rằng điều duy nhất anh không bao giờ nhìn thấy là bóng tối. Và đó là điều anh nhớ nhất.

1. Mọi thứ

 Một số người mù đã học cách sử dụng khả năng định vị bằng tiếng vang để tìm đường đi. Đó là, họ tạo ra một âm thanh và chờ cho nó bật ra khỏi chướng ngại vật và dội lại cho chúng. Với tiếng vang trở lại, họ có thể phát hiện kích thước và vị trí của chướng ngại vật và cẩn thận tránh chúng.

 Đây là phương pháp tương tự được sử dụng bởi dơi và cá heo để tìm đường đi. Có một cái bẫy, mặc dù. Không giống như dơi sử dụng khả năng định vị bằng tiếng vang để phát hiện côn trùng nhỏ, con người đòi hỏi vật thể phải có kích thước tối thiểu bằng cốc thủy tinh.

  Daniel Kish là một người mù, người đã học được cách nhìn thấy người Hồi giáo với tiếng vang. Khi mới chập chững biết đi, anh mắc phải u nguyên bào võng mạc hai bên, một loại ung thư ảnh hưởng đến võng mạc mắt. Căn bệnh ung thư không thể loại bỏ nếu không phá hủy đôi mắt của anh, vì vậy anh đã mất cả hai mắt trước khi tròn 13 tháng tuổi.

  Năm hai tuổi, Ben Underwood cũng mất mắt vì u nguyên bào võng mạc hai bên. Ông độc lập phát triển khả năng sử dụng khả năng định vị bằng tiếng vang để thay thế thị lực. Ben giỏi đến mức có thể đi bộ, đi xe đạp, trượt ván và chơi game mà không cần sử dụng chó dẫn đường, gậy hay thậm chí là tay. Nó gần như là anh ta không bị mù. Tuy nhiên, ông đã qua đời vào năm 2009 sau khi căn bệnh ung thư quay trở lại.

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn