Lê Minh Tiến Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. Bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.

Vòng Lặp Địa Ngục Và Những Điều Bạn Chưa Biết?

Đăng 7 năm trước

Có một thói quen âm ỉ trong não bộ của bạn mà nếu bạn cho phép, chúng sẽ khiến bạn hoàn toàn phát điên. Thử xem điều này quen không nhé.

Bạn lo lắng về việc đối đầu với ai đó trong cuộc sống hàng ngày. Sự lo âu ấy phá hoại bạn và bạn bắt đầu tự hỏi tại sao mình lại quá lo lắng đến thế. Giờ thì bạn lo âu về việc trở nên lo âu. Ôi không! Lo âu nhân đôi. 

Bạn bực bội với những thứ ngu ngốc và ngớ ngẩn nhất, mà bạn không biết tại sao lại thế. Thực tế là việc dễ dàng bực bội bắt đầu khiến bạn bực bội hơn. Và rồi, trong cơn bực tức nhỏ nhặt, bạn nhận ra rằng trở nên giận dữ suốt ngày biến bạn thành một người nông cạn và xấu tính, và bạn ghét điều đó; ghét nhiều tới mức bạn tức giận với chính mình. Giờ thì nhìn lại mình xem: Bạn giận bản thân vì đã tức giận với việc trở nên tức giận. Đậu má! 

Hoặc là bạn quá lo lắng về việc lúc nào cũng phải làm điều đúng đắn đến mức bạn trở nên lo lắng về việc mình đang lo lắng nhiều như thế nào. Hay bạn cảm thấy tội lỗi vì mọi lỗi lầm mình mắc phải đến mức bạn bắt đầu cảm thấy tội lỗi về cái sự tội lỗi mình đang cảm thấy. Cái nữa là bạn buồn và cô đơn nhiều đến mức nó khiến bạn buồn và cô đơn hơn khi suốt ngày chỉ ngồi nghĩ về nó.

Chào mừng đến với Vòng lặp Địa ngục. Khả năng là bạn đã gắn bó với nó hơn vài lần. Cũng có thể bạn đang cảm thấy nó ngay bây giờ: 

Trời ơi, tôi lúc nào cũng rơi vào Vòng lặp Địa ngục, tôi thật là một đứa kém cỏi. Tôi nên dừng lại. Trời ơi, tôi lại cảm thấy mình là đứa kém cỏi khi tự gọi mình là đứa kém cỏi. Tôi nên dừng việc gọi bản thân như thế lại. Ôi đệt, tôi lại làm thế rồi. Thấy chưa? Tôi đúng là đứa vô tích sự mà. Argh!

Bình tĩnh nào bạn hiền. Tin hay không thì đây là phần tạo nên cái đẹp của việc làm người. Trước hết là, gần như không có loài động vật nào trên trái đất có khả năng tự nghĩ ra suy nghĩ có tính thuyết phục, nhưng con người chúng ta lại có khả năng xa xỉ là suy nghĩ về những suy nghĩ của mình. Vậy nên tôi có thể vừa nghĩ về việc xem mấy video của Sơn Tùng MTP trên Youtube, và rồi ngay lập tức nghĩ rằng mình đúng là thằng dở hơi khi muốn xem video của Sơn Tùng MTP trên Youtube. Đúng là sự kỳ diệu của ý thức! Đây là vấn đề: Xã hội chúng ta ngày nay, bằng những kỳ quan của văn hóa tiêu dùng và truyền thông xã hội này-nhìn-xem-đời-tao-ngầu-hơn-mày-nhiều, đã sinh ra một thế hệ những người tin rằng việc có những trải nghiệm tiêu cực - lo âu, sợ hãi, tội lỗi, vv... - là hoàn toàn không tốt. Ý tôi là, nếu bạn nhìn vào Facebook của mình, mọi người đều có một khoảng thời gian đỉnh của đỉnh. Nhìn xem, 8 người kết hôn trong tuần này! Vài con nhỏ 16 tuổi trên TV nhận được quà sinh nhật là một chiếc Ferrari. Và một đứa khác mới kiếm được 2 tỷ đô bằng việc chế ra một ứng dụng tự động mang giấy vệ sinh đến khi giấy bị hết. Trong khi đó, bạn ngồi một đống ở nhà chải lông cho mèo. Và bạn không thể ngừng nghĩ rằng đời mình tệ hại hơn cả tưởng tượng.

Vòng lặp Địa ngục trở thành một đại dịch rối loạn cảm xúc, khiến nhiều người trong chúng ta căng thẳng quá mức, loạn thần và tự ghê tởm chính mình. Quay lại thời ông bà mình, có lẽ khi cảm thấy tệ hại ông sẽ tự nhủ: 

Ôi giời, hôm nay mình cảm thấy mình như đống cứt bò vậy. Thôi kệ, đời mà. Ra xúc cỏ tiếp.

Còn bây giờ thì sao? Giờ mà bạn cảm thấy tồi tệ chỉ 5 phút thôi thì sẽ nhận được ngay một cuộc oanh tạc với hơn 350 tấm hình của những người đang cực kì vui vẻ và đang có một cuộc đời tốt đẹp đéo để đâu cho hết, và bạn không thể không cảm thấy rằng có thứ gì sai trái đang diễn ra với mình. Đó là phần cuối cùng khiến chúng ta rơi vào rắc rối. Ta thấy tồi tệ về việc cảm thấy tồi tệ. Ta thấy tội lỗi về việc cảm thấy tội lỗi. Ta thấy giận dữ về việc cảm thấy giận dữ. Ta thấy lo âu về việc cảm thấy lo âu. Tôi bị làm sao thế này? Đây là lý do vì sao đếch quan tâm là chìa khóa cho vấn đề. Đây là lý do nó sẽ cứu thế giới này. Và nó sẽ làm được bằng việc chấp nhận thế giới này hoàn toàn là một đống hổ lốn. Nó đã, đang và sẽ luôn là như vậy.

Thế là sao? Đó là điều thú vị về quy luật ngược và nó được gọi là "ngược" vì một lý do: Việc đếch quan tâm sẽ hoạt động ngược lại. Nếu theo đuổi sự tích cực là một điều tiêu cực, vậy thì hãy theo đuổi sự tiêu cực để mang đến tích cực. Theo đuổi sự đau đớn khi tập gym sẽ tốt hơn theo đuổi sức khỏe và năng lượng. Sự thất bại trong kinh doanh sẽ là thứ dẫn đường cho việc thấu hiểu rõ ràng hơn những điều cần thiết để thành công. Nghịch lý là, việc cởi mở với sự bất an sẽ khiến bạn tự tin hơn và trở nên lôi cuốn hơn với những người khác. Nỗi đau của cuộc đối đầu trung thực là những thứ tạo nên sự tin tưởng và tôn trọng lớn nhất trong các mối quan hệ của bạn. Chịu đựng nỗi sợ hãi và lo âu là những thứ cho phép bạn gây dựng lòng can đảm và kiên trì. Nghiêm túc mà nói, tôi có thể giải thích tiếp, nhưng chắc là bạn đã hiểu rồi. Mọi thứ có giá trị trong đời đều có được thông qua việc khắc phục các trải nghiệm tiêu cực có liên quan. Bất kỳ cố gắng nào để thoát khỏi sự tiêu cực, trốn tránh, dẹp bỏ hay bịt miệng nó, đều chỉ gây phản tác dụng. 

  • Sự trốn tránh đau khổ là một hình thức khổ đau. 
  • Sự phủ nhận thất bại cũng là một dạng thất bại. 
  • Giấu giếm những thứ đáng xấu hổ bản thân nó cũng là một dạng nhục nhã.

Nỗi đau là một chủ thể không thể thiếu trong cuộc sống, việc tách khỏi nó không chỉ bất khả thi mà còn hủy diệt mọi thứ: cố gắng tách nó ra chỉ làm tiết lộ mọi thứ khác có liên quan đến nó. Cố né tránh nỗi đau là đang tạo điều kiện để bộ não chú tâm nhiều hơn đến nó. Ngược lại, nếu không dành cho nó quá nhiều sự chú ý, bạn sẽ trở nên bất khả chiến bại. 

Dịch: Hoàng Dung

Nguồn: markmanson

Chủ đề chính: #tâm_lý_học

Bình luận về bài viết này
0 bình luận

Đang tải bình luận...


Đang tải nội dung cho bạn